Hồ Vĩ thấy thế, xụ mặt xuống, lao về phía trước, “Các ngươi nói không bị bệnh chính là không bị bệnh sao, thế lỡ không may có bệnh thì sao, ra ngoài để lây cho người khác à, thế thì có gì tốt đâu? Các người có chịu được trách nhiệm không?”
Có người vừa nhìn đã nhận ra Hồ Vĩ.
Hồ Vĩ là quan huyện, hơn nữa lại có danh tiếng là tham quan, từ khi xảy ra chuyện tới bây giờ, một lần cũng chưa từng tới nơi này xem xét, cũng chưa từng phái người tới cứu họ, khiến cho người của thôn Minh Kim đều chết hết, mấy thôn trang ở gần đó, ít nhiều cũng đều có chút quan hệ lẫn nhau trong đó, người thôn Minh Kim bị chết, có nhiều người là người thân của những người dân của thôn khác, lệnh phong tỏa của ông ta, càng khiến cho tình hình trở nên tồi tệ hơn, những người dân này đều hận ông ta muốn chết, cảm xúc lập tức bị đốt cháy.
“Đồ tham quan cẩu quan này, ngươi muốn hại chết toàn bộ chúng ta.”
Tô Lương Thiển trừng mắt nhìn Hồ Vĩ một cái, tràn ngập sự cảnh cáo, Hồ Vĩ nhìn thanh kiếm trong tay nàng, thanh kiếm sáng loáng, cực kì sắc bén, lập tức sợ hãi, co rụt cổ lại, lùi về phía sau.
“Mọi người đừng kích động, nghe ta nói hết đã!”
Tô Lương Thiển làm một động tác, ra hiệu cho mọi người trật tự lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play