Tô Lương Thiển gật đầu: “Tốt, ta sẽ cùng tiến cùng lùi với mọi người, mọi người thật sự là những dũng sĩ, có thể xông pha chiến đấu cùng với những dũng sĩ là mọi người, bảo vệ giang sơn và nhân dân Bắc Tề, đó chính là vinh dự của Tô Lương Thiển ta đây!”
Giọng nói của Tô Lương Thiển trong trẻo, từng từ từng chữ vang vọng, tràn ngập sức mạnh, tới cả đám quan viên đã từng tham nhũng hối lộ, muốn đi theo Hồ Vĩ, đưa những người dân kia vào trong chỗ chết, cũng bị lan truyền và cổ vũ, muốn tham dự cùng..
Quý Vô Tiễn nhìn dáng người thẳng tắp như cây tùng của Tô Lương Thiển, máu nóng sôi sục, trong lòng âm thầm tán thưởng khen ngợi, Tô Lương Thiển thật sự tài giỏi mê hoặc lòng người, nếu như là nam tử, trí tuệ mưu lược thủ đoạn như thế, tuyệt đối sẽ là một dũng tướng trên chiến trường, Vương Thừa Huy nhìn cũng mê mẩn.
Lúc trước Tô Lương Thiển đứng trên trạm gác, hắn đã không thể dời ánh mắt đi được rồi, bây giờ, vẫn như cũ như thế.
Nữ tử như thế, thử hỏi có ai mà có thể không động lòng kính trọng đây?
So sánh với mấy người ở đây mà nói, Tiêu Bằng Vọng tương đối bình tĩnh, khoảng thời gian ở kinh thành, Tô Lương Thiển như thế này, hắn đã từng thấy không chỉ một lần, nhưng mỗi một lần, hắn cũng đều cảm thấy kích động, dường như da gà toàn thân đều nổi hết cả lên, tràn ngập kính nể nể phục.
Bên phía Tô Lương Thiển khi sắp xếp giao việc xong, lại đưa ra một quyết định khiến người ta kinh ngạc, nàng quyết định sẽ đi cùng với binh lính vào bên trong để thống kê số lượng người có triệu chứng mắc bệnh, đám người Lưu Hoa đương nhiên ngăn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play