Tô Lương Thiển cực kì hoài nghi, lần dịch bệnh này, rất có khả năng có liên quan tới thôn Minh Kim.
Tô Lương Thiển giao thêm một số công việc nữa, nói mọi người cùng nhau nghị sự, nhưng cơ bản chỉ có Tô Lương Thiển nói, nàng phân tích có trật tự rõ ràng rành mạch lại toàn diện, những người bên dưới chịu trách nhiệm thi hành.
“Không chỉ cần tăng cường quản lý đối với người dân trong cửa tường, trong thành Tứ Thủy với huyện Thanh Hà cũng phải như thế.”
Quý Vô Tiễn vẫn luôn nghe Tô Lương Thiển nói chuyện, có chút nhập thần, nghe nàng nhắc tới những nơi khác, dường như nghĩ tới chuyện gì nói: “Rất có khả năng người bị bệnh chạy ra ngoài rồi.”
Quý Vô Tiễn nhớ, lần đầu tiên khi mình đi tìm Lưu Hoa, Lưu Hoa nói với hắn, Hồ Vĩ sau khi gần như xác nhận rõ ràng có dịch mới ra lệnh phong tỏa, trước khi ra lệnh phong tỏa, người dân vẫn có thể ra vào, ai cũng không biết, những người dân đã ra ngoài kia, có phải là đã mắc bệnh hay không, còn có những hương thân lương thiện kia....
Lời này của Quý Vô Tiễn vừa nói ra, những quan huyện của mấy huyện khác, trên mặt cũng lộ ra sắc mặt hoảng sợ.
Những nạn dân gặp thiên tai thế này, căn bản không có chỗ ở cố định, tán loạn khắp nơi, ai cũng không biết được họ đi đâu cả, nơi nào họ cũng có thể đi, những người tiếp xúc đương nhiên là cũng nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play