Chuyện này xác thực là rất lớn, nàng do dự không đưa ra được chủ ý, nếu ảnh hưởng tới giang sơn Bắc Tề thì Hoàng thượng sẽ càng suy xét nhiều hơn, tới lúc đó sẽ tìm các đại thần để thương nghị, ước chừng phải đợi cả mười ngày, cũng chưa hẳn đã có kết quả.
Nàng đặt người dân lên đầu, lại do dự như thế, cho dù là có kết quả, dựa vào sự hiểu biết của Tô Lương Thiển với những chuyện đã biết về Khánh đế trước mắt, ước chừng cũng là quyết định trái với mình, giống như suy nghĩ của đám người Hồ Vĩ, nếu là như thế, nói còn không bằng không nói.
Lúc đầu Hồ Vĩ nhốt toàn bộ người dân trong thôn trang, là vì tư lợi cá nhân, nhưng âm kém dương sai thế nào, lại là làm một việc tốt, nếu không phải ông ta ra lệnh cấm, thì những người dân bị nhiễm dịch, thậm chí là đã chết ở trong cửa tường đều đi lung tung khắp nơi rồi, sợ là bệnh dịch đã lan tràn bùng phát khắp nơi từ lâu rồi.
Mọi người thấy Tô Lương Thiển cứ quyết định một chuyện lớn như thế, đều cảm thấy rất ngạc nhiên, cũng có chút không biết nên làm thế nào mới tốt.
Tô Lương Thiển dựa lưng vào cửa sổ, dáng người thẳng tắp, sự kiên định trên khuôn mặt chưa từng giảm, không hề có chút sợ hãi nào, cũng không hề có sự thấp thỏm không yên nào, trấn định khiến người ta yên tâm.
Chẳng qua chỉ mới tiếp xúc có một ngày ngắn ngủi, mọi người vô tri vô giác đã nhận ra được một điểm, Tô Lương Thiển có được khí chất siêu việt so với tuổi tác của nàng khiến cho người ta yên tâm, lúc bọn họ đối diện với nàng, vô tri vô giác đã xem nhẹ việc nàng chỉ là một thiếu nữ mới mười bốn tuổi.
Lời của Tô Lương Thiển còn chưa nói xong: “Bắt đầu từ ngày mai, ở những chốt kiểm soát bố trí lúc trước, cần tăng cường quản lý, kiểm tra nghiêm ngặt, đều phải khóa lại. Khóa cửa thành lại, từng nhà từng hộ đều phải kiểm tra ghi chép, đồng thời, những cửa hàng thiết yếu thường ngày trong thành trừ lương thực dầu muối mì rau có thể mở cửa, tất cả những nơi tập trung đông người như cửa hàng son phấn trang sức châu báu, sòng bài, hoa lâu, đều đồng loạt đóng cửa, người dân trong thành không được ra ngoài, người dân ngoài thành không được vào trong, tất cả mọi người không có việc gì thì không được ra ngoài, đóng cửa mười bốn ngày, nếu ai cần mua lương thực dầu muối, thì cần quan phủ cấp chứng minh, hoặc là mọi người tìm người đưa tới từng nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT