Trời giữa hè, lúc này, bắt đầu mát mẻ, độ ấm cũng thích hợp.
Quần áo trên người Tô Lương Thiển bị máu nhuộm, một lớp quần áo mỏng nhẹ dán lên trên người, dính nhớp nháp, trên người được bọc bởi một cái áo choàng của Tạ Vân Dịch, chỉ lộ ra một cái đầu đầy máu.
Tô Lương Thiển rất mệt, nàng thật sự rất mệt, suốt nhiều tháng qua cứ như một cái trục quay liên tục không ngừng nghỉ, trận chiến vừa rồi lại càng tiêu phí đi tất cả sức lực tinh lực của nàng, nàng dựa vào vòng tay Tạ Vân Dịch, tới đầu ngón tay cũng chẳng muốn nhúc nhích.
Nàng vốn đã buồn ngủ rồi, Tạ Vân Dịch ôm nàng lại có chút đong đưa, loại đong đưa này rất nhẹ nhàng, không có chút nào không thích hợp, ngược lại càng khiến người ta dần dần buồn ngủ, trong vòng tay an tâm như thế, bên cạnh người an tâm như thế, Tô Lương Thiển thấy bản thân mình chỉ cần nhắm mắt lại, thì có thể ngủ luôn được, nhưng sự yêu thích và cảm giác hài lòng khi nhìn thấy Tạ Vân Dịch, khiến nàng không nỡ nhắm mắt lại.
Nàng thật sự rất an tâm, loại an tâm này, kiếp trước kiếp này hai đời cộng lại cũng chưa từng có.
Lúc trước Tạ Vân Dịch ở bên cạnh nàng, nàng hoàn toàn không có cảm giác mạnh mẽ như thế này, mà lần chia xa ngắn ngủi này, lại trùng phùng lúc này như thế này, khiến Tô Lương Thiển hiểu được, bản thân đã ỷ lại vào Tạ Vân Dịch rồi.
Tô Lương Thiển nhìn Tạ Vân Dịch như thế, ánh mắt dường như quấn chặt lên người hắn, quầng mắt hắn, cũng có chút xanh xao, chắc hẳn là một đường đi gấp, cũng không nghỉ ngơi tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play