Tiêu Yến thất sủng, mấy di nương trong phủ chỉ có con gái. Nếu nàng ta có thể hạ sinh nhi tử, với sự sủng ái của lão gia đối với nàng ta, thì cái hậu viện Tô gia này chưa chắc là không thể rơi vào tay nàng ta.

Ban đầu Tiêu Yến chính là được lão gia nuôi dưỡng bên ngoài, bà ta có thể ngồi lên vị trí chủ mẫu, thì vì sao nàng ta lại không thể? Nàng ta muốn báo thù!

Lục di nương không ngờ bản thân lại nhờ họa được phúc.

Trong lòng nàng ta đang vô cùng thoái mái, nhưng lại bất ngờ đụng phải tầm mắt của Tô Lương Thiển đang nhìn mình. Đôi mắt trong sáng vô hại kia dường như có thể nhìn rõ tất cả.

Lục di nương nhìn Tiêu Yến, nghĩ đến những việc mình làm với Tô Lương Thiển, bỗng nhiên cảm thấy bất an.

“Lục di nương.”

Tô Lương Thiển như cười mà không phải cười, có chút cao thâm khó đoán lại làm cho Lục di nương bị điểm tên sợ hãi trong lòng.

“Phùng đại phu nói đã cho ngươi uống thuốc dưỡng thai, đứa bé vẫn ở trong bụng ngươi, thế tại sao người và phu nhân đều khẳng định đứa bé không còn nữa? Phu nhân chắc chắn là bởi vì cảm thấy ngươi đã uống thuốc sảy thai, còn Lục di nương thì sao?”

Trong lòng Lục di nương lộp bộp một chút, nàng ta vẫn chưa nghĩ ra lí do thoái thác.

Nhị di nương đứng xem cuộc vui từ đầu đến cuối đột nhiên che miệng kinh hô: “Lục di nương, hổ dữ không ăn thịt con, đây còn là hài tử của lão gia, ngươi cũng ——”

Nàng ta cố ý giữ lại một nửa càng làm cho người khác suy nghĩ xa xôi. Ánh mắt Tô Khắc Minh nhìn nàng ta, thoáng cái biến thành lạnh băng, còn Tô lão phu nhân chưa bao giờ cho nàng ta vẻ mặt ôn hòa cũng lạnh mặt chất vấn Lục di nương.

“Ngươi nói xem, sao lại thế này!”

Lục di nương cả người hoảng hốt, nàng ta không nghĩ tới mọi chuyện thành như vậy rồi mà Tô Lương Thiển còn có thế dẫn lửa lên người nàng ta.

Mấy di nương của Tô Khắc Minh, cũng chỉ có Ngũ di nương xuất thân kém hơn nàng ta, nhưng Ngũ di nương là di nương xinh đẹp nhất, nhưng lại không tranh không đoạt mà sống giống như người vô hình vậy. Nàng ta tuy tướng mạo bình thường nhưng được lão độc sủng, cũng bởi vậy mà lão phu nhân có ý kiến rất lớn với nàng ta.

Tuy rằng Tô Khắc Minh chưa bao giờ nói qua, nhưng Lục di nương mơ hồ đoán được vì sao mình lại được sủng ái.

Nếu bị Tô Khắc Minh biết tất cả mọi chuyện, đừng nói đến thay đổi vận mệnh đạt được vị trí phu nhân nắm quyền của Tô gia, cho dù nàng ta thật sự sinh được con trai cũng khó tránh khỏi vận mệnh thất sủng, bị vứt bỏ.

Lục di nương hoang mang lo sợ, tâm loạn như ma. Lúc trước mọi người đều cho rằng đứa nhỏ bị mất. Trước khi Tô Lương Thiển đến đây, Tô Khắc Minh và Tô lão phu nhân đã tức giận một lần, có thể thấy được bọn họ rất để ý đến đứa nhỏ trong bụng, nàng ta có chút hối hận rồi. Mà bây giờ, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người nàng ta, làm nàng ta càng thấy hối hận về quyết định liên hợp với Tiêu Yến hãm hại Tô Lương Thiển.

Nàng ta mơ hồ cảm nhận được rằng sự việc đi đến cục diện này là do Tô Lương Thiển một tay chủ đạo.

Tiểu thư từ nông thôn trở về này lợi hại hơn rất nhiều so với tưởng tượng của các nàng.

“Ta, hạ thân ta quả thực chảy rất nhiều máu.”

Nàng ta vội vàng nói rồi ngừng lại, ánh mắt sáng lên, tay chỉ vào những món trang sức bị ném xuống đất, “Lão gia, ngài cũng nhìn thấy, ta… Có lẽ liên quan đến việc ta gần đây đeo những thứ trang sức này.”

“Phùng đại phu nói con của ta đã mất, ta lại là lần đầu mang thai nên bị hoảng sợ mới có thể làm khó dễ tiểu thư.”

Lục di nương nói, vẻ mặt áy náy nhìn về phía Tô Lương Thiển: “May mắn ông trời phù hộ, con ta mới không có việc gì. Hiện tại chân tướng đã sáng tỏ, tiểu thư, thực xin lỗi, ta, ta là… Ta là quá để ý đến đứa nhỏ của lão gia nên mới thế, ta cũng là bị người khác lợi dụng hãm hại.”

Lục di nương vừa nói vừa bắt đầu rơi lệ.

Làn da của nàng ta tuy đen, ngũ quan cũng không tính là tinh xảo, nhưng bởi vì sự việc liên quan đến đứa bé, những ngày qua vẫn luôn rối rắm nên gầy đi không ít, cái cằm đều nhọn ra, đôi mắt hồng hồng, hơn nữa tuổi còn trẻ lại có Tiêu Yến đối lập, lại có vài phần làm cho người ta thương tiếc.”

“Đánh rắm!”

Lục di nương nhìn Tiêu Yên đứng dậy, trái tim đột nhiên nhảy lên tận cổ họng.

Nàng ta một lòng chỉ nghĩ làm như thế nào để thoát khỏi xoáy nước này, không để cho Tô Khắc Minh chán ghét vứt bỏ mình, nhưng lại quên mất Tiêu Yến vẫn ở đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play