Dạ Phó Minh nghĩ trong lòng, bản thân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tô Lương Thiển đã giẫm đạp lòng tự tôn của hắn ta xuống đất như thế, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trong đầu hắn đã nổi lên trăm nghìn loại thủ đoạn báo thù Tô Lương Thiển, nhưng nghĩ tới sự thông minh của Tô Lương Thiển, còn có núi dựa phía sau lưng nàng, cả người hắn ta giống như bị hắt một chậu nước lạnh, lập tức tỉnh táo lại, sau đó sinh ra sự nản lòng nhụt chí.
Nàng thật sự phúc lớn mạng lớn, những người tối qua, làm sao lại không giết chết nàng đi chứ? Cái loại người không thể có tác dụng gì với hắn ta, lại còn lúc nào cũng xem thường đối đầu với hắn ta, thì nên chết đi!
Trong lòng Dạ Phó Minh ngập tràn sự độc ác, tức giận suy nghĩ, nhưng vẫn dùng chút lý trí còn sót lại không nhiều đó, dùng tốc độ nhanh nhất, che giấu đi cảm xúc của bản thân rồi bước theo.
Quý Vô Tiễn đuổi theo Tô Lương Thiển, sán lại gần tai nàng nhỏ giọng nói: “Thất hoàng tử tức điên lên rồi, cả người cứng ngắc cả, đáng đời.”
Lúc hắn nói lời này, giống như Dạ Phó Minh nhìn thấy, là ý cười trên sự đau khổ của người khác.
Tô Lương Thiển không nghĩ tới hắn ta rõ ràng là cực kì tức giận, nhưng vẫn giả dối ngấm ngầm chịu đựng, Tô Lương Thiển vui vẻ khoan khoái cực kì, sự đau xót trên người, cũng khôi phục hơn phân nửa, trên mặt cũng có ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT