Tô Lương Thiển lời trong ý ngoài, đầu mày khóe mắt đầu ẩn chứa sự cảnh cáo và ghét bỏ, lời vừa dứt thì xoay người rời đi.
Dạ Phó Minh bị ba người chèn ép khinh thường, khiến hắn ta lập tức nghĩ tới sự không chịu được lúc trước, tức tới mức cả người phát run.
“Lo chuyện bao đồng, chẳng hiểu làm sao.”
Lúc Dạ Phó Minh đứng lặng tại chỗ, còn có thể nghe thấy tiếng cười châm chọc chế giễu chẳng có chút kiêng nể gì của Quý Vô Tiễn, hơi thở thở ra như phun lửa.
Hắn ta nhìn mấy người kia, bọn họ giống lúc trước, đứng như hình tam giác sắt, nói cười với nhau, thế giới kia, căn bản hắn ta không thể dung nhập vào được.
Cái kiểu cho dù bản thân hạ thấp tư thái thậm chí không ngại mặt mũi, nhưng lại bị đánh mất thể diện, chính là điều mà khiến Dạ Phó Minh không chấp nhận được nhất.
Từ chùa tới khu lều bạt bên ngoài khu cách ly không xa, mấy người gây khó dễ cho Dạ Phó Minh một trận, cười cười nói nói chưa được mấy câu thì đã tới nơi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play