“Vương Thừa Huy, ngươi thật hỗn xược, thả tay ra cho bổn cung!”
Vương Thừa Huy mới chẳng quan tâm tới hắn ta, cứng rắn kéo hắn ta ra ngoài.
Ánh mắt mọi người nhìn theo Thái tử như là người phạm tội bị kéo rời đi, biểu cảm trên mặt có thể thấy rõ sự đau đớn...
Trong lòng lại vui mừng như thế là sao nhỉ?
Được rồi, mặc dù là Thái tử, nhưng những nơi cần bàn bạc thảo luận chính sự như thế này, quả thật không làm sao mà hợp với hắn ta được.
Mãi cho tới khi giọng nói của Thái tử biến mất, sắc mặt của Tô Lương Thiển mới hơi dễ nhìn lên một chút, nàng đưa mắt nhìn về phía Dạ Phó Minh, Dạ Phó Minh bị nàng nhìn chằm chằm, thế mà lại có cảm giác áy náy ngứa ran cả da đầu.
Hắn ta biết, Tô Lương Thiển chắc chắn biết rồi, cái thằng ngốc Dạ Hướng Vũ kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT