Tô Lương Thiển nhắc lại cái tên này, cả người giống như bị mất hồn, tay buông lỏng, cái chén trong tay rơi mạnh xuống đất, hai mắt nàng trừng lớn, gần như là ngạc nhiên mừng rỡ, gần như là bất ngờ, sắc mặt lại cực kì khó coi.
Trực giác của Quý Vô Tiễn thấy có gì đó sai sai, Tạ Vân Dịch đã lau nước trên tay cho Tô Lương Thiển, hỏi: “Làm sao thế?”
Tô Lương Thiển đột nhiên bừng tỉnh hoàn hồn lại, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”
Chỉ là đáp án như thế này, đừng nói là Tạ Vân Dịch không tin, tới cả Quý Vô Tiễn cũng thấy không thuyết phục.
Nếu như không có việc gì, Tô Lương Thiển đang tốt đẹp yên lành, làm sao đột nhiên lại thất thố như thế chứ?
Tạ Vân Dịch thay Tô Lương Thiển lau khô nước trên tay, sau đó thay nàng hỏi thăm tình hình, nhưng người tới này, hắn cũng chỉ theo dõi bám đuôi theo sự căn dò của Quý Vô Tiễn mà thôi, hoàn toàn không thâm nhập sâu vào nội bộ Tây Tấn, thế nên chi tiết thế nào hắn cũng không biết.
Tạ Vân Dịch thấy hỏi cũng không có thông tin hữu dụng nào, nên để cho hắn rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play