Tô Lương Thiển trái lại không ngạc nhiên, tình hình của mọi người giống nhau, bên này có người kháng nghị gây chuyện, những nơi khác đương nhiên cũng không thể không có chuyện gì được.
“Mưa lớn như thế này, ở tại nơi như thế này, nếu cứ tiếp tục thế này, người già với trẻ con trong nhà đều bị ốm mất.”
“Đúng thế, ở nhà thoải mái biết bao nhiêu, lại thế nào chứ, nửa đêm cũng không tới mức bị dính mưa ướt như chuột lột, cũng sẽ không bị muỗi cắn tới mức nhìn như bị phong hủi như thế này, ban đêm không chỉ cắn, mà còn ồn ào tới mức khiến người ta không tài nào mà ngủ nỗi, trời nóng như thế, đã mấy ngày rồi ta không được tắm rửa, cả người đều hôi hám, cho dù có chết thì ta cũng muốn chết một cách thoải mái sạch sẽ trong nhà của mình.”
Oán khí của mọi người rất cao, giống như pháo được châm ngòi, cực kì xúc động.
Mưa vẫn đang rơi rơi lên lều bạt từng giọt tí tách.
Ngoài vùng hoang vu, chính là tiếng người ồn ào ầm ĩ, tiếng côn trùng cũng không ngừng vang, kêu liên miên, khiến trái tim vốn đang xốc nổi của người ta, lập tức càng thêm bực bội.
Loại giận dữ tiêu cực, cực kì dễ lan truyền, nhất là những người dân gặp nạn nhếch nhác không chịu nổi, được người thủ lĩnh tập hợp lại một chỗ, càng nói càng tức, càng nói càng bực, tư thế giống như sắp bạo phát ra rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT