Tô Lương Thiển nói ngủ, nhưng nào có thể nói ngủ là ngủ được luôn đâu, sao mà ngủ nhanh thế được.
Lúc Tạ Vân Dịch đưa trà gừng tới cho nàng, Tô Lương Thiển đang nằm trên giường, nhưng mà chưa ngủ được, nghe thấy tiếng động thì lật người một cái, nhìn thấy Tạ Vân Dịch, ngồi dậy trên giường, trên mặt tràn ngập nụ cười, ánh mắt cũng sáng lên, giống như là có ngôi sao sáng lấp lánh, nhỏ giọng hỏi: “Sao chàng lại tới?”
Cái dáng vẻ này của Tô Lương Thiển, khiến cho Tạ Vân Dịch có cảm giác phấn khích của yêu đương vụng trộm, đương nhiên, hắn cũng quả thật là trốn đám người để tới tìm Tô Lương Thiển.
Tạ Vân Dịch bước mấy bước là tới bên giường, trà gừng trong tay còn nóng hổi bốc hơi, hai tay hắn đưa tới cho Tô Lương Thiển, nói: “Nhanh uống đi, xua cái lạnh đi, lúc này nàng không thể ốm được, ta không thể ở đây lâu được, đi trước nhé, ngày mai đi cùng nàng.”
Tạ Vân Dịch giơ tay sờ sờ đầu Tô Lương Thiển, giọng nói lạnh nhạt, nhưng trong đêm thế này, lại ấm áp dịu dàng tới khó tin, giống như đang dỗ tiểu hài tử uống thuốc vậy.
“Tạ Vân Dịch.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play