Tô Lương Thiển nhận ra người nói câu nói này, không phải là nói biết tên hắn, mà là khuôn mặt này rất quen thuộc, tối hai ngày trước, người cầm đầu tích cực gây sự nhất chính là hắn.
Hắn kêu gào rất lớn tiếng, ánh mắt nhìn Tô Lương Thiển cũng rất hỗn xược, om sòm côn đồ, vừa nhìn thì đã biết không phải là người tốt đẹp gì.
Vốn dĩ Quý Vô Tiễn đã bốc hỏa rồi, lại nhìn thấy vẻ mặt hắn ta khi nói chuyện, lại càng thêm tức giận, tức tới mức muốn xông lên đánh người rồi, bị Tạ Vân Dịch giữ lại.
"Làm sao lại không thể ở được?"
Tô Lương Thiển hỏi ngược lại, độ cong nơi khóe miệng có thể nhìn thấy hơi hơi, là sự châm chọc, chế giễu không nói lên lời.
"Mái che làm hôm qua có thể che mưa chắn gió, so với nhà tranh, còn không bị dột, ngươi sống ở đâu? Lúc trước ngươi sống ở đâu? Hoàng cung à? Hai vị hoàng tử chân chính từ hoàng cung tới đều sống ở nơi này cũng chưa nói không tốt đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT