Giọng điệu giáo huấn dạy dỗ của Tô Lương Thiển, khiến Dạ Hướng Vũ không khỏi nghĩ tới Khánh đế, trong lòng lại càng thêm sợ hãi nàng hơn, nhưng vẫn không bỏ cuộc, "Nổn cung trở về không phải trấn Bình An, bổn cung tới nơi khác."
"Thế cũng không được."
Thái độ của Tô Lương Thiển cứng rắn, "Nơi khác cũng không được, trước khi xong việc, Thái tử chỉ có thể ở đây, không chỉ không thể đi, mà tới cả suy nghĩ như thế, cũng không được để người dân biết được."
Suy nghĩ như thế, có cũng không thể có được, điều này đối với Thái tử đã rục rịch muốn ngóc đầu dậy từ lâu mà nói, hiển nhiên là không thực tế.
Dạ Hướng Vũ không đáp.
"Thái tử nghe thấy lời của ta chưa?"
Tô Lương Thiển với Dạ Hướng Vũ, một ngồi một đứng, người ngồi kia dáng người thẳng tắp, người đứng thì ủ rũ cúi đầu, giống như làm sai chuyện gì, đừng nói là Thái tử nhìn khuôn mặt Tô Lương Thiển khi giảng giải đạo lý đã nghĩ tới Khánh đế, mấy người bên cạnh cũng từng thấy Khánh đế quở trách Thái tử, cũng không khỏi liên tưởng tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT