Dưới sự sợ hãi cực độ, vừa rồi rất nhiều người vì chạy thoát thân mà vợ con cha mẹ tạm thời đều vứt ra sau đầu, nguy hiểm qua đi mới nghĩ tới, tìm người khắp nơi, còn vì thế mà cãi cọ mà thậm chí còn ra tay, còn chưa đánh nhau thì đã ôm nhau cùng khóc lóc đau đớn.
Còn có chuyện gì, quan trọng hơn việc đối phương có thể sống sót sau đại nạn nữa chứ? Cho dù là có chút oán giận trong lòng, thì bây giờ cũng có thể tha thứ.
Tô Lương Thiển nhìn họ, quay đầu, nhìn Tạ Vân Dịch vẫn luôn bảo vệ bên cạnh mình một cái, trong lòng có sự an yên thích hợp chưa từng có.
Nàng cười với hắn, vừa dịu dàng lại ngoan ngoãn.
"Chàng đi cùng ta qua đó nhé."
Tô Lương Thiển vượt qua những người này, đi tới chính giữa đám người, nàng khoát khoát tay, ra hiệu mọi người yên tĩnh lại, "Mọi người trật tự, yên lặng lại, nghe ta nói."
Những người kia nôn nóng giống như gì đó, nhưng vừa nhìn thấy Tô Lương Thiển, nghe nàng nói yên tĩnh lại, thì giống như bị điểm huyệt, lập tức yên lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play