Tô Lương Thiển không nghĩ tới lại là việc này, âm thầm phàn nàn Thu Linh trưởng thành sớm, gương mặt trắng noãn đỏ bừng, cần cổ cũng đều đỏ ửng, nàng liếc mắt nhìn Tạ Vân Dịch một cái, đúng là đáng trách, sau đó mới nhớ ra, được rồi, nụ hôn đó là do nàng chủ động, nàng cũng có trách nhiệm rất lớn.
Hình như trách nhiệm của nàng còn lớn hơn một chút.
Trong lòng Tạ Vân Dịch là xấu hổ cùng quẫn bách, hắn đang hết sức ngượng ngùng, gượng gạo ho nhẹ hai tiếng.
Trong lòng Thu Linh bối rối, tiếp tục nói: "Tiểu thư, công tử, em thật không phải cố ý, ta...."
Đôi mắt to tròn của Thu Linh xoay tròn chuyển động, nửa ngày cũng không nghĩ ra, nếu lần sau xảy ra tình huống giống như vậy, chính mình phải làm thế nào mới tốt?
Tạ Vân Dịch nhìn thấy mặt mày ngượng ngùng của Tô Lương Thiển, mặc dù xấu hổ nhưng tâm tình hắn lại rất tốt, mỉm cười khen ngợi Thu Linh: "Ngươi làm tốt lắm."
Thời điểm mà hắn cùng Tô Lương Thiển thân thiết, nếu như Thu Linh và Tật Phong cùng nhau tiến vào, Tô Lương Thiển sẽ chỉ càng thêm xấu hổ và buồn bực, cơ hội như vậy lần sau lại càng khó có được lại, hơn nữa khẳng định sẽ không cho hắn tiếp tục làm, như vậy hắn cũng sẽ rất khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play