Đều tại Vương Thừa Huy, hắn là công tử được nuông chiều từ bé, không ở kinh thành mà đến đây làm gì, nếu hắn không đến, cho dù Tô Lương Thiển làm loạn ở đây cũng không quá ảnh hưởng đến đại cục kế hoạch của hắn ta.
"Ngươi nói xem, sao ta lại đen đủi như vậy, có người biểu đệ thế này, bình thường không trông mong được gì thì thôi, đến thời khắc quan trọng, vẫn còn ngáng chân ta như thế! Hắn đã trải qua bao năm như thế không thể tiếp tục nhẫn nhịn sao? Một khi ta vượt qua cửa ải khó khăn này, tương lai lên được vị trí đó, hắn ta muốn nữ nhân nào mà không có? Tại sao hắn cứ nghĩ không thông suốt như thế? Hắn ta có phải có cái nhìn thiển cận, không thể nói lý lẽ, hết thuốc chữa rồi không!"
Những oán hận này của Dạ Hướng Vũ, Dạ Phó Minh không có lấy một chữ không tán đồng.
"Tiểu thế tử hắn ta không phải là người như thế, vừa rồi Tiểu công gia nhắm vào ngài, hắn ta còn thiếu chút nữa cãi nhau với hắn cơ mà."
Dạ Phó Minh quay đầu nhìn Dạ Hướng Vũ, đây đồng thời cũng là sự hoang mang trong lòng hắn.
Nếu nói Vương Thừa Huy không nhìn nhận đại cục, không coi Dạ Hướng Vũ là người mình, vừa rồi khi đông người, hắn ta lại bảo vệ Thái tử. Dạ Phó Minh nghĩ không ra, nên nói là đầu óc hiện tại của hắn ta rất rối loạn, chính là giống như sợi chỉ quấn vào với nhau thành nút buộc vậy, căn bản là không thể suy nghĩ thấu đáo giống như trước đây.
Chủ ý vừa rồi là tự Vương Thừa Huy nghĩ sao? Hay là còn có người đứng sau thao túng? Có điều Dạ Phó Minh vẫn cảm thấy không giống thế, phản ứng bất ngờ vui mừng của Vương Thừa Huy khi đưa ra chủ ý đó có thể thấy rằng đó là ý nghĩ nhất thời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT