Dạ Phó Minh muốn đi, đương nhiên hắn ta cũng chỉ trong suy nghĩ, suy nghĩ này là ảo tưởng, không thể trở thành hành động thực tế.
Ai cũng có quyền buông thả làm liều, nhưng hắn ta không có, dựa vào cái gì người khác có thể mà hắn ta lại không thể?
Dạ Phó Minh nghĩ đến điều này trong lòng cực kỳ không vui, hắn ta lại không nghĩ hắn ta cũng không phải không thể, mà thứ hắn ta muốn qua nhiều, nếu hắn ta thật sự vô cưỡng vô cầu, tự nhiên có thể sẽ giống như Tô Lương Thiển và Vương Thừa Huy, không tiếp nhận cục diện rối rắm này, thậm chí còn thoải mái tự tại hơn bọn họ.
Loại tâm lý không cân bằng này làm cho mặt nạ ôn hòa hắn ta khó khăn lắm mang lên lại vỡ ra một lần nữa.
Thái tử thấy bộ dạng hắn ta như sắp tức giận, không nhịn được mà nhớ đến vẻ mặt hung ác vừa rồi của hắn ta, thấy do dự nhưng vẫn nói: "Việc này vẫn phải giải quyết, bằng không ồn ào đến tai phụ hoàng, ngươi cũng không tránh khỏi chịu trách nhiệm và quan hệ."
Thái tử cũng giống như Vương Thừa Huy trước đó, cũng là thái độ ỉ lại.
Dạ Phó Minh phóng ánh mắt sắc bén qua, tuy rằng hắn ta rất nhanh thu lại cảm xúc, không thể hiện sự hung ác ra, nhưng Thái tử trì độn, hiếm có khi nhạy bén như thế mà nắm bắt được sự bất mãn và tức giận của hắn ta, trong lòng cũng không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play