Thái tử càng nghe Tô Lương Thiển nói càng cảm thấy vô vọng với chuyện quay về, càng bị kích động, hắn ta nhìn Tô Lương Thiển, chính là muốn nói Thái tử ham sống sợ chết thì sao nào, hắn ta còn chưa tiếp lời, Tô Lương Thiển đã nói tiếp: "Bản thân Thái tử là trữ quân của Bắc Tề, đại biểu cho mặt mũi của Bắc Tề, từng lời nói từng hành động của ngài không chỉ quan đến thanh danh của ngài, nếu ngài ham sống sợ chết, Hoàng thượng, hoàng thất Bắc Tề sẽ trở thành trò cười của các nước khác, hậu quả này, Thái tử có thể gánh vác nổi không?"
Thái tử tê liệt, chân mềm nhũn ngồi trên ghế, toàn thân như quả cà tím bị sương muối đập mạnh vào vậy, bị đả kích không hề nhẹ.
Vương Thừa Huy nhân cơ hội trợ giúp Tô Lương Thiển, nói: "Hoàng thượng cô phụ xem trọng nhất là thanh danh mặt mũi đấy."
Thái tử buồn bã, hắn ta đương nhiên là biết điều này, chính bởi vì biết, bởi vậy tâm tình mới càng thêm hoảng loạn.
Nếu như chuyện gì hắn ta cũng không biết, quay về thế này cũng thôi, nhưng lời Tô Lương Thiển đã nói thẳng, nếu hắn vẫn đòi về, đến khi đi hắn ta và hoàng thất trở thành trò cười, Hoàng thượng cũng bị các nước khác chế giễu bàn tán, phụ hoàng nhất định sẽ lột da hắn ta, chứ đừng nói là địa vị Thái tử này, đến mạng nhỏ của hắn ta cũng có khả năng…
Ở đây thì chết, quay về cũng không được, Thái tử lâm vào tình thế khó xử, muốn khóc đến nơi, hắn hét vào mặt Tô Lương Thiển như để trút giận: "Vậy ngươi nói phải làm thế nào? Phải làm thế nào mới được?"
Tô Lương Thiển nhìn vào bộ dạng hèn nhát không che đậy của Dạ Hướng Vũ, cũng khịt mũi coi thường Khánh đế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT