Tô Lương Thiển coi thường Thái tử, trong lòng lại càng khinh bỉ Khánh đế, mà kiểu khinh bỉ Khánh đế này làm cho nàng có vài phần đồng tình với Thái tử.
Dạ Hướng Vũ trở nên như thế, Hoàng thượng không thể không có chút trách nhiệm nào. Ông ta thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Có cha mẹ như thế, dù có vinh hoa phú quý chẳng qua cũng chỉ là quân cờ trong tay người khác, sống mà trở thành trò cười,
Tô Lương Thiển không nhịn được mà nghĩ đến bản thân mình, ngược lại lại cảm thấy Dạ Hướng Vũ đáng thương.
Quý Vô Tiễn và Vương Thừa Huy ngồi gần nhau cũng nhìn nhau, Vương Thừa Huy nhìn bộ dạng Quý Vô Tiễn bị kinh ngạc đến ngơ ngác, chỉ cảm thấy đó là sự chê cười sỗ sàng đối với mình, Thái tử không cảm thấy mất mặt, nhưng hắn lại rất xấu hổ.
Những lời này, sao hắn ta nói ra được? Sao hắn ta có thể nói ra được?
Quý Vô Tiễn nhìn thấy trong mắt Vương Thừa Huy sự xấu hổ đến buồn bực và phiền não, đối với việc hắn lựa chọn Thập Nhị hoàng tử tự nhiên có thêm vài phần tin tưởng, nếu đổi lại là hắn có một vị biểu ca là Thái tử như thế này, hắn cũng sẽ không ủng hộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT