Mặc dù Tần chưởng quầy nói chuyện không tinh tế, nhưng cũng không ngốc, cô nương kia vừa nhìn là biết có gốc gác với Thiếu đại nhân nhà ông, cái này tạm thời không nói, nàng là người Bắc Tề, là bách tính Bắc Tề, ông không thể bán đứng nàng trước mặt Mục Lan Trưởng công chúa.
“Ngươi tưởng ta ngốc à? Ta và An Vĩnh có quan hệ gì? Ban nãy ngươi cũng thấy rồi, thiếu đại nhân của người hắn…”
“Nếu không phải công chúa, thiếu đại nhân nhà ta hà cớ gì biến thành như bây giờ? Bây giờ công chúa định đổ hết oan nghiệt, trách nhiệm này lên người khác sao?”
Tần chưởng quầy lạnh lùng ngắt lời Mục Lan Trưởng công chúa, trong lời nói hoàn toàn không có sự tôn trọng của một bách tính nên có với công chúa.
“Thiếu đại nhân vẫn còn hôn mê, ngài ấy cần yên tĩnh, công chúa có gì muốn nói, đợi ngài ấy tỉnh lại, ngài ấy đồng ý nói với công chúa thì công chúa hỏi liền biết.”
Mục Lan Trưởng công chúa lạnh lùng trừng mắt nhìn Tần chưởng quầy, mắt đỏ lên, trong miệng đầy vị chua, từ sau chuyện kia, ông ấy không muốn nói chuyện với bà ta nữa, sao có thể giải thích với bà ta?
“Nam tử vào ở kia có phải họ Tạ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT