Lần này, Tô Lương Thiển xem như đã loại bỏ được nguy hiểm, Tạ Vân Dịch căn bản không còn sức, nên thả lỏng bản thân.
Tô Lương Thiển có thể cảm giác được, Tạ Vân Dịch đang há mồm thở hổn hển, đau đớn và yếu ớt, sức nặng toàn thân dường như đang đè lên người nàng, Tô Lương Thiển ôm Tạ Vân Dịch, để hắn nằm trên giường.
Cổ trùng chạy tán loạn lúc trước đã không còn ở vị trí ban đầu.
Thẩm An Vĩnh vẫn ở đó la hét, ra sức giãy dụa, công phu của Tật Phong không cần nói, nhưng nếu cậy lực mạnh, thì không phải đối thủ của Thu Linh và Thẩm An Vĩnh bây giờ, Thu Linh căn bản không tránh được.
Tô Lương Thiển nhặt lên đèn lồng lúc nãy Thu Linh ném xuống đất, soi lên người Tạ Vân Dịch…
Nữ tử lúc nãy gọi Thẩm An Vĩnh ở dưới lầu kỳ kèo với Thu Linh và Tật Phong cả buổi, thấy hai người hoàn toàn thờ ơ, coi bà ta như không khí, nên nôn nóng sắp điên rồi, cũng tức điên rồi, chuẩn bị để Tô Lương Thiển và Tạ Vân Dịch mở miệng, vừa xoay người, nhờ đèn dầu trên tay Tô Lương Thiển, đập vào mắt bà ta trước tiên là phía trên rốn của Tạ Vân Dịch, trùng độc màu đỏ máu to bằng ngón cái, lập tức trợn mắt, cả người như đờ ra, mà điều khiến bà ta ngạc nhiên còn ở phía sau.
Tô Lương Thiển mặc cho máu nhỏ trong tay nhỏ lên cổ trùng nhúc nhích hưng phấn khác thường này, nhưng không biết vì sao, hiệu quả lần này kém xa lần trước ở Tiêu Phong trại, mặc dù cổ trùng yên tĩnh được một chút, nhưng vẫn đang động đậy, giống như lượng máu như thế không đủ cho nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play