Tô Lương Thiển vừa quỳ xuống vừa nói, không có một chút dài dòng, sau đó dùng sức xé y phục Tạ Vân Dịch ra, nàng nhìn mà mím môi, Tạ Vân Dịch đang cố gắng kìm chế cơn đau đớn, vừa vội vừa đau lòng, gương mặt vốn tràn đầy trong sáng, đã có nước mắt chảy ra.
“Tạ Vân Dịch, không sao đâu, không sao đâu, rất nhanh sẽ tốt thôi.”
Giọng Tô Lương Thiển run rẩy, nước mắt không ngừng rơi, thấy Tạ Vân Dịch thì trong lòng càng thêm loạn.
Hắn nhẹ gật đầu, cố gắng giả vờ như không có chuyện gì, muốn mở miệng nói với Tô Lương Thiển không sao, nhưng vừa mở miệng, đã biến thành tiếng rên cực kỳ đau khổ, bên trong môi và trên dưới đều có thể thấy được vết máu do cắn răng, hắn vội vàng ngậm miệng lại.
Mặt trắng bệch, mồ hôi gần như như đang ứa ra, khuôn mặt đó trắng đến trong suốt.
Chẳng qua Tô Lương Thiển vẫn nhìn ra, thần trí hắn vẫn tỉnh táo.
Có lẽ biết Tô Lương Thiển có cách, lần này Tật Phong không có lo lắng sợ hãi như lần trước, dùng đôi mắt vô tội như nai con nhìn Tô Lương Thiển, trông chờ nàng cứu công tử nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play