Mục Lan Trưởng công chúa không phản bác, bởi vì Tô Lương Thiển nói là tình hình thực tế, đây cũng là lý do bà ta nguyện ý hạ thấp bản thân vô hạn để lấy lòng Thẩm An Vĩnh.
Là bà ta và người nhà bà ta lúc trước đã làm chuyện có lỗi với ông ấy.
"Công chúa có lập trường của công chúa, điều đó không sai, nhưng nếu là nam tử thì chỉ cần còn có chút tâm huyết, đại khái đều không thể nào làm được vẻ mặt ôn hòa, ta biết công chúa luyến tiếc rời xa ông ấy, nhưng có một số thời điểm, người cùng với cát trong lòng bàn tay giống nhau, càng nắm chặt thì càng chảy ra nhiều, buông ra đúng lúc, chưa chắc đã là mất đi, mấy năm qua cữu cữu ta vất vả như thế nào, công chúa là người rõ nhất, ngài cố chấp cực kỳ như thế là muốn người này có thể luôn bên cạnh ngài hay là muốn người ấy được sống một cách vui vẻ?"
Bên kia, Thẩm An Vĩnh cũng đã dặn dò xong rồi, không biết là Tạ Vân Dịch nói gì, khiến cho ông ấy cảm thấy rất không tệ, sau đó cuối cùng, trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng cùng với yên tâm.
Lúc Tô Lương Thiển xuống lầu, Tạ Vân Dịch đã trở về phòng, mặc dù thời gian ngắn, nhừn Thu Linh lại có hiệu suất làm việc cực cao, đồ đạc không quên một cái gì.
Dưới lầu, trên đường lớn, mùi hương của các loại đồ ăn tỏa ra tràn ngập làm cho người ta thèm nhỏ dãi, xe ngựa dừng lại trước cửa quán trọ, Thu Linh đã đem đồ đạc các thứ thu dọn xong lên xe, nhìn thấy Tô Lương Thiển và Tạ Vân Dịch cùng nhau đi đến, cười nghênh đón, "Tiểu thư, đã chuẩn bị tốt, lúc nào cũng có thể khởi hành."
Bên ngoài, ánh nắng tươi sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play