Là chiếc thuyền lớn của nàng.
Có lẽ là bởi vì đã nói ra hết những lời trong lòng, trong lòng Tô Lương Thiển tràn đầy thanh thản, vừa khóc lóc một hồi thế nhưng dần dần đã ngủ.
Tạ Vân Dịch ôm nàng vào lòng, sau đó điều chỉnh một tư thế ngủ thoải mái cho nàng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng, bởi vì ngồi gần đống lửa nên nước mắt trên mặt nàng đã bị hong khô, lông mi còn vương bọt nước, đôi mắt khép hờ, vẻ mặt lại hơi mang ý cười. Nhìn nàng tươi cười thỏa mãn như vậy, Tạ Vân Dịch nhìn chỉ cảm thấy trong lòng rung động.
Ánh mắt hắn lưu luyến trên gương mặt nàng hồi lâu, thật lâu sau mới dời đi. Đôi mắt sâu thăm thẳm kia dưới ánh lửa sáng ngời lại càng làm nổi bật lên sự hận thù trong đáy mắt đang từ từ dâng lên.
Một bàn tay hắn vuốt ve khuôn mặt Tô Lương Thiển, một bàn tay nắm lại thật chặt. Những người từng làm tổn thương Tô Lương Thiển, hắn cũng sẽ không bỏ qua, một người cũng không.
Đời trước nàng trải qua quá đau khổ. Đời này hắn sẽ luôn ở bên bảo vệ nàng, hắn muốn mọi chuyện của nàng đều có thể hài lòng như ý nguyện.
Lúc Tô Lương Thiển tỉnh dậy trời đã sáng rồi, nhưng bởi vì canh giờ còn sớm nên vẫn chưa sáng tỏ. Nàng bị tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót vang vọng trong núi đánh thức, nhưng Tô Lương Thiển sau khi mở mắt lại không hề buồn ngủ chút nào, ngược lại cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm như thể thay da đổi thịt. Đặc biệt khi nhìn thấy Tạ Vân Dịch vẫn đang ôm nàng trong lòng ngực như cũ, nét mặt tươi cười lại càng thêm tươi tắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT