Tô Lương Thiển nhìn bộ dạng để ý của Tạ Vân Dịch, nâng tay chống đầu, "Tạ Vân Dịch, nếu ta đã chọn càng thì sẽ không thay đổi tâm ý. Nhưng huynh ấy… huynh ấy là biểu ca của ta, càng là ca ca của ta, là hy vọng của Thẩm gia, càng là người thật lòng đối xử rất tốt với ta, ta hy vọng chàng có thể kính trọng huynh ấy."
Tô Lương Thiển nói hai từ "kính trọng" vô cùng trịnh trọng.
"Những thứ ta nợ chàng ta có thể dùng cả đời để trả. Nhưng những thứ ta nợ huynh ấy, đời này có lẽ không thể trả nổi."
Tạ Vân Dịch đặt đôi đũa lên bàn, nắm lấy tay Tô Lương Thiển, gật đầu thật mạnh nói "được", nhìn nàng nói: "Ta đồng ý với nàng, Thiển Nhi. Nàng đã nói ra bí mật lớn nhất của nàng cho ta, vậy còn nàng thì sao? Nàng có muốn biết chuyện của ta không?"
"Ta đồng ý với nàng, Thiển Nhi. Nàng đã nói ra bí mật lớn nhất của nàng cho ta, vậy còn nàng thì sao? Nàng có muốn biết chuyện của ta không?"
Cách một cái bàn nhỏ, Tô Lương Thiển nhìn về phía Tạ Vân Dịch, cười nói: "Nếu chàng muốn nói, dĩ nhiên là ta muốn nghe."
Tô Lương Thiển sớm đã đoán được rằng, thân phận của Tạ Vân Dịch không đơn giản. Cũng là từ lần đi Đạt Thành này, nàng nhìn thấy thái độ khác thường của Mục Lan Trưởng công chúa, bỗng nhiên nhớ tới đời trước chính mình trong lúc vô tình có nghe được cuộc nói chuyện giữa Dạ Phó Minh cùng một người, lúc ấy bọn họ có đề cập đến họ Tạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT