"Nói chuyện thì nói chuyện, đừng động thủ, nhỡ đâu ngươi đá phế đi đôi chân của ta, sau này lúc nào Tô muội muội có việc nhờ người, cũng sẽ không tiện dùng ta như trước."
Quý Vô Tiễn cong người, che lại cái chân đau bị Tạ Vân Dịch đá, miệng vẫn không ngớt lời, bộ mặt trợn mắt nhe răng vẫn còn đang hi hi ha ha.
Tô Lương Thiển liếc hắn một cái, "Ngươi không nói những lời thèm đòn thì tự nhiên sẽ không có ai đá ngươi."
Quý Vô Tiễn cực kỳ buồn bực trợn trắng mắt, ngồi xuống, đồ ăn còn chưa mang lên, Tô Lương Thiển cùng Tạ Vân Dịch cũng không nói chuyện. Quý Vô Tiễn thật sự chịu không nổi cảnh yên tĩnh như vậy, hắn càng nhìn Tô Lương Thiển cùng Tạ Vân Dịch càng cảm thấy hai người có chuyện, "Tạ huynh, Tô muội muội, trong khoảng thời gian này các ngươi đã gặp chuyện gì vậy?"
Quý Vô Tiễn dùng cách nói vô cùng uyển chuyển hàm xúc.
Tô Lương Thiển lười để ý đến hắn, Tạ Vân Dịch cũng lựa chọn làm lơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play