Hắn nhìn chằm chằm Tô Lương Thiển, Tô Lương Thiển im ắng, cũng không biết tin hay không, Tạ Vân Dịch rối bời, giơ tay lên thề, giải thích nói: “Ta thề ta không có, ta nếu có ý đó, ta, sẽ sống cô độc đến…”
Một chữ già cuối cùng còn chưa nói ra, miệng của Tạ Vân Dịch đã bị che lại.
“Còn nói không có, Tạ Vân Dịch, chàng biết rõ, ta ghét nhất bị người khác lừa gạt lợi dụng, nhưng chàng lại nói lớn cho ta biết, chàng ban đầu tiếp cận ta, là bởi vì ta thích hợp làm chủ mẫu của Tạ gia các chàng, chàng căn bản không phải là bởi thích ta, chàng cảm thấy ta thích hợp, ở trong mắt chàng, ta chính là công cụ và quân cờ để thay chàng gánh vác Tạ gia có phải hay không? Nếu ta ở bên chàng thì phải chấp nhận vận mệnh làm quân cờ phải không?”
Miệng của Tạ Vân Dịch còn đang bị Tô Lương Thiển bịt chặt, không nói chuyện được đấy, Tô Lương Thiển còn rất dùng sức, Tạ Vân Dịch ư ư kháng nghị, dứt khoát lấy tay Tô Lương Thiển ra, “Ta không có, ta thực sự không có, Thiển Nhi, ta…”
Tạ Vân Dịch càng nói càng chột dạ, hắn trước đó đã cảm thấy mình sai rồi, lần này Tô Lương Thiển nói như vậy, hắn càng tự cảm thấy mình quá sai, không có thuốc chữa mà, nhưng hắn thật sự không có ý đó.
Tạ Vân Dịch nhìn chằm chằm Tô Lương Thiển, thật sự là khóc không ra nước mắt, hắn thật sự muốn khóc.
Hắn biết mình không giỏi dỗ dành nữ hài tử vui, nhưng đây nào phải không giỏi dỗ mà đây rõ ràng là giỏi làm cho người khác ấm ức, làm cho người ta tức giận mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT