Trên chiếc bàn trà ở giữa hai người họ có một bàn cờ, hiển nhiên là trước đó bọn họ đang chơi cờ. Nhưng hiện tại, ánh mắt và sự chú ý của họ không ở trên bàn cờ, mà đồng loạt hướng đến Tô Lương Thiển. Sắc mặt cả hai có chút u ám, đặc biệt là Dạ Phó Minh, đôi tay cong cong đã nắm chặt thành nắm đấm, rõ ràng có phần kích động. Trong sự kích động ấy, ngoài sự căm giận không có được thì sẽ phá hủy, còn có cả những cảm xúc khác mà hắn ta không thể giải thích được.
“Hình như ngài không thành công rồi.”
Tiêu Bằng Vọng quay đầu lại liếc nhìn Dạ Phó Minh, sau đó chậm rãi nói.
Giọng điệu của hắn ta mang theo có tiếc nuối, có vui mừng, có bất ngờ, nhưng cũng giống như đã dự liệu từ trước. Nhiều cung bậc cảm xúc phức tạp đan xen, hệt như tình cảm của con người.
Ở giữa và hai bên đường, cảm xúc mạnh mẽ của người dân và kể cả những kẻ cố tình gây hỗn loạn đã được Tô Lương Thiển làm dịu lại.
Tô Lương Thiển nhìn những người đó, như thể đang nhìn thẳng vào mắt họ, điều này có sức uy hiếp rất lớn đối với những kẻ có tật giật mình.
“Được rồi, tâm ý của mọi người ta đã nhận được. Sau khi vào cung, ta nhất định sẽ thay mặt mọi người giải thích với Hoàng thượng. Mọi người đi về đi, đừng làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh và di chuyển của người khác!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT