***
Là một nữ tử, đặc biệt là nữ tử ở độ tuổi Tô Lương Thiển, ai lại không quan tâm đến vẻ ngoài của mình? Ở đây đang có rất nhiều người xung quanh, chiêu trò này của Tô Khuynh Mi khác gì đang làm nhục người khác ở chốn đông người chứ? Rõ ràng là công kích có chủ ý.
Quý Vô Tiễn cảm thấy bực bội, nụ cười trên mặt cũng chìm xuống, nhìn sang Tô Lương Thiển. Tô Lương Thiển cong cong khóe miệng, cười như không cười, hoàn toàn không nhìn ra được chút tức giận nào.
Sự mong đợi trong mắt Tô Khuynh Mi dần biến mất, thay vào đó là sự nghi ngờ, loại nghi ngờ kèm theo cả nôn nóng.
Là một nữ tử, điều không thể chịu đựng nhất là bị người khác chê là xấu. Nàng ta đã nói Tô Lương Thiển như vậy, nhưng tại sao nàng lại không tức giận?
Tô Khuynh Mi cảm thấy không thể tin được, bởi vì nếu người khác nói điều này với nàng ta, cho dù là người có thân phận cao quý không thể động vào, nàng ta cũng sẽ không nể mặt, thậm chí sẽ tranh cãi một hồi. Nhưng tại sao Tô Lương Thiển lại không hề có phản ứng gì? Chẳng lẽ là vì có mặt mọi người nên mới cho nàng ta chút thể diện? Tô Khuynh Mi cho rằng đây là cơ hội tốt để bôi nhọ Tô Lương Thiển, tìm cơ hội để lấy lại thiện cảm của mọi người với mình.
Chút tâm tư và tính toán đó của Tô Khuynh Mi, Tô Lương đã nhìn thấu cả. Kiếp trước, vì cứu Dạ Phó Minh mà mặt nàng bị Tô Khuynh Mi rạch. Không biết đã có bao nhiêu người lấy mặt của nàng ra bàn tán. Bởi vì lúc đó hoàn toàn bị hủy dung, Tô Lương Thiển thực sự không hề dễ chịu chút nào, nhưng theo thời gian, cảm xúc ấy cũng dần chai sạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play