Nàng ta vào phòng, nhưng cũng chỉ gỡ mũ, không cởi áo khoác, cũng không thấy nóng, phúc thân với Tô Lương Thiển.
Chắc là khoảng thời gian này nàng ta không gội đầu, tóc tai loạn xọa, hơn nữa còn bóng dầu.
Tô Lương Thiển nhìn nàng ta, hơi bị dọa nhảy dựng.
Sau khi lũ lụt ngoại thành, dường như mỗi ngày Tô Lương Thiển đều vội như núi vậy, sau đó lại đi trị thủy, nàng đã quên mất, mình đã lâu ngày không gặp Lục di nương, đại khái là khoảng ba bốn tháng nhỉ.
Bởi vì nàng đồi lại đồ cưới của mẫu thân, Tô Khắc Minh còn phải đền bù không ít, tài chính của Tô gia bắt đầu căng thẳng, mặc dù thu chi cho Lục di nương cũng thu hẹp, nhưng Tô Khắc Minh cho rằng đứa trẻ trong bụng Lục di nương là nam, cho nên cho dù cắt xén, căn bản cũng không đối xử tệ bạc.
Lúc đó nàng gặp Lục di nương, mặc dù tinh thần nàng ta không tốt, nhưng sắc mặt vẫn tốt, trên người cũng thêm không ít thịt, trước sau cũng chỉ có ba bốn tháng, người trước mắt giống như biến thành người khác vậy.
Lúc trước Lục di nương cũng khỏe mạnh, mặc dù đen, nhưng nghị lực, hoàn toàn khớp với hình tượng thôn phụ làm việc ở bên ngoài quanh năm ở nông thôn, nhưng bây giờ, gương mặt nàng ta hóp lại lộ xương, gầy đến nỗi một chút thịt cũng không có, làn da trời sinh đen trở nên trắng, là kiểu trắng bệch không có chút máu nào, môi cũng thế, trắng bệch khô nứt, nhợt nhạt, mắt sưng đỏ, mắt nàng ta khá to, nhìn càng ghê người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT