Tô Khắc Minh nghe Tô Lương Thiển nói như vậy, lại không hề lộ vẻ vui mừng, ngược lại cảm thấy bạc kia giống như củ khoai lang nóng bỏng tay, “Đưa cho ngươi chính là đưa cho ngươi, nào có đạo lý đồ vật đem tặng lại lấy về. Tô Khắc Minh ta cho dù nghèo cũng không làm được việc này. Ngươi nhớ kỹ chuyện mà mình đã đồng ý, còn có, ngươi đừng quên, ta là phụ thân ngươi!”
Tô Khắc Minh e sợ tiếp tục dây dưa, Tô Lương Thiển sẽ thật sự trả lại ngân lượng cho ông ta, sau đó không quan tâm chuyện của ông ta nữa. Nói xong rời đi như chạy trốn.
Ông ta có chút hối hận, sớm biết như vậy, ông ta sẽ không thu những bạc hối lộ kia, một lòng đi theo Tô Lương Thiển làm việc, nếu không thì hiện tại đã là thăng quan phát tài.
Tô Lương Thiển đưa mắt nhìn Tô Khắc Minh luống cuống chạy ra cửa, ánh mắt rơi vào trên người Tam di nương cùng Tô Hàm Nguyệt.
Sắc mặt Tô Lương Thiển cực kỳ bình tĩnh lạnh nhạt, dường như không trộn lẫn bất cứ tâm trạng gì. Nhưng Tam di nương cùng Tô Hàm Nguyệt lại cảm thấy ánh mắt kia lạnh lẽo, bọn họ một khắc cũng không ở lại thêm, cũng không cùng Tô Lương Thiển nói một câu nào, giả bộ đuổi theo Tô Khắc Minh, vội vàng chạy theo ra ngoài.
Tô Lương Thiển nhìn trong phòng chỉ còn lại Ngũ di nương, thản nhiên nói: “Ta có việc muốn thương lượng cùng Ngũ di nương.”
“Ta có việc muốn thương lượng cùng Ngũ di nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT