Khó trách đến bây giờ tổ mẫu, vẫn còn nhắc hắn phải khắp nơi cẩn thận, Vương Thừa Huy lại nghĩ đến đám Hoàng hậu cùng Thái tử còn có Dạ Phó Minh, không phải người một nhà, không vào một cửa, câu này vẫn thật là đúng,
Trong lòng Vương Thừa Huy tuy rằng liên tục khinh thường, trên mặt lại là cẩn thận cung kính, Khánh đế vậy mà lại không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Vương Thừa Huy tỏ ra trầm tư, như là đang sắp xếp lại suy nghĩ, sau đó báo lại từng chuyện ngọn nguồn chân thật cho Khánh đế.
“Quan huyện Tứ Thủy là kẻ đại tham quan, bách tính chân chính gặp tai hoạ căn bản là không được đến cứu trợ, vật tư chân chính thật sự được tới tay bọn họ, chính là do Nhạc An huyện chúa mang từ kinh thành đến, bọn họ trước đó căn bản là không có ai quản, nhưng có thể Quý Vô Tiễn trước đó có giúp đỡ chút nhỉ? Đây là chuyện xảy ra trước khi con tới, cụ thể con cũng không rõ ràng lắm.”
“Bởi vì nơi đó có dịch bệnh, Thái tử chỉ ló mặt một lần, địa phương quan viên vì bảo toàn mặt mũi của hắn, nói hắn thân thể không khoẻ, chứ không dám nói tình hình thực tế, dù sao bách tính nơi đó, gần như cũng chỉ biết Nhạc An huyện chúa.”
Những chuyện Vương Thừa Huy nói, Khánh đế thật ra có biết một ít, Thái tử lề mề kéo dài không làm việc, Tô Lương Thiển tiến cung nói cho ông ta Tứ Thủy có ôn dịch, ông ta lo lắng xảy ra chuyện, mới lệnh Tô Lương Thiển đến, và nói cho Tô Lương Thiển việc này.
Lấy thái độ làm người của Quý Vô Tiễn, trước đó, hắn chắc chắn là sẽ làm chút gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT