Ông ta và Hoàng hậu lúc trước vì sao để hắn ta đi theo Thái tử, còn không phải là vì để khi Thái tử phạm sai lầm thì hắn nhắc nhở một hai điều sao?
“Ý của ngươi là nói, tất cả chuyện này đều là do lão Thất cố ý?”
Vương Thừa Huy thấy mục đích đạt được, cười ha ha nói, “Hoàng Thượng cô phụ, con không có ý này, nhừng con thề, mỗi câu mỗi chữ con mới vừa nói, đều là lời nói thật, con bây giờ càng nghĩ đến Thất hoàng tử, càng cảm thấy hắn bụng dạ khó lường. Thái tử biểu ca tuy rằng cố chấp, nhưng lời Thất hoàng tử nói thì hắn vẫn sẽ nghe theo, nhưng con cùng Thái tử biểu ca ở cùng một chỗ lâu như vậy, cũng không thấy Thất hoàng tử khuyên can Thái tử chuyện gì. Thái tử ngay từ đầu hành sự không đứng dắn, hắn hoàn toàn có thể tìm người truyền tin cho Hoàng thượng, để Hoàng thượng phái người đáng tin đến quản thúc, Thất hoàng tử có sao?”
Một câu cuối cùng, Vương Thừa Huy là hỏi Khánh đế.
Hắn tuy là đang hỏi Khánh đế, kết quả lại là biết rõ ràng trong lòng, không có.
Lúc ấy, Dạ Phó Minh mách lẻo bẩm báo cho Khánh đế hoặc là Hoàng hậu, sẽ làm người hoài nghi hắn ta có mục đích rắp tâm, hắn không thể làm như vậy, nhưng lúc này, này lại thành nhược điểm có thể bỏ đá xuống giếng đối với hắn ta.
Điểm này, Dạ Phó Minh có lẽ cũng không ngờ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT