Trái với dự đoán của Tiêu phu nhân, Tiêu Trấn Hải không hề nổi giận, cũng không động tay động chân gì với bà ta mà chỉ xác nhận điều này rồi để bà ta rời đi.
Tiêu phu nhân như được đại xá, còn hơi đâu mà chần chừ, bà ta lập tức bỏ chạy, nhanh hơn bất cứ thứ gì.
Tiêu Trấn Hải nhìn bà ta như vậy, không phải không muốn đánh. Ông ta chỉ không muốn động tay với bà ta trước mặt hai đứa con trai vào lúc này, dù sao đó cũng là mẹ ruột của bọn chúng.
“Hôm nay, Thất hoàng tử và huyện chúa Nhạc An đều đã vào cung. Thất hoàng tử đến trước ta, trong khi ta đang đợi bên ngoài ngự thư phòng thì Tô Lương Thiển và Đại phu nhân của Thẩm gia cùng Thái hậu cũng đến.”
Tiêu Trấn Hải không hề giấu giếm hai đứa con trai, kể cho chúng nghe mọi chuyện.
“Trước kia, con từng nghĩ rằng Thất hoàng tử có thể nhẫn nhục chịu đựng, là người có thể làm nên nghiệp lớn. Nhưng xem ra con đã quá coi trọng hắn rồi, hắn vốn chẳng thể giữ được kiên nhẫn. Nếu hắn cứ như vậy, cho dù có nắm được thóp của Hoàng thượng trong tay, thì cũng định sẵn là không có cơ hội với vị trí đó. Còn chuyện của cô cô, phụ thân cũng đừng ôm quá nhiều hi vọng.”
Tiêu Trấn Hải nhìn vẻ mặt giễu cợt Tiêu Hữu Vọng, cảm thấy những gì hắn ta nói có chút quá tuyệt đối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play