Tiêu Trấn Hải đột nhiên mất kiểm soát, gần như rống lên.
Tiêu Hữu Vọng nhìn dáng vẻ giận dữ của Tiêu Trấn Hải, lần đầu tiên nhận ra một cách sâu sắc tình huynh muội của ông ta với Tiêu Yến.
Hắn ta ngậm miệng lại, không phản bác, một lúc sau, hắn ta thay đổi thái độ giễu cợt lúc nãy, nói với giọng điệu bình thường: “Nếu phụ thân muốn đến đại lao thì cũng đừng vội. Để phòng bếp làm vài món mà cô cô thích ăn rồi hãy mang đi.”
Tiêu Hữu Vọng rất hiếm khi nói những lời nhẹ nhàng như vậy, nhưng cảm thấy kỳ cục cực kỳ, nên vừa nói xong đã bỏ đi.
Tiêu Bằng Vọng biết chuyện của Tiêu Trấn Hải và Tiêu Yến, nhưng hắn không thể hiểu nổi tình cảm này. Hắn không biết làm thế nào để an ủi phụ thân, chỉ nhìn Tiêu Trấn Hải rồi nói: “Con sẽ vào bếp bảo bọn họ chuẩn bị những món mà cô cô thích.”
Lúc Tiêu Trấn Hải ra khỏi cửa thì trời đã tối, sau hơn một canh giờ điều chỉnh, cảm xúc trên mặt đã không còn hiện rõ.
Nếu như đã biết chắc là không giữ được Tiêu Yến, vậy thì lúc này ông ta không thể lộ ra sơ hở nào nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play