Dạ Phó Minh nhìn Tiêu Hữu Vọng, nhẹ gật đầu.
Tiêu Hữu Vọng nói: “Ta rất ít khi tiến cung, không quen biết Hồ công công, sao có thể biết chuyện Thất hoàng tử người nói?”
Dạ Phó Minh cười to, “Vậy bổn vương sẽ nói cho ngươi biết.”
Giọng điệu tỏ ra ban ân cho người khác.
“Hồ công công trước khi tiến cung, trong nhà có huynh đệ, huynh trưởng của ông ta có một nhi tử, cũng chính là chất tử của ông ta. Hiện tại chất tử của ông ta lại có con cái, bị bổn vương tìm được. Ngươi nói, việc này có đáng vui vẻ hay không? Thật sự là trời cũng giúp ta!”
Dạ Phó Minh cảm giác trong khoảng thời gian này mình thật sự quá thuận lợi, hoàn toàn trái ngược với đoạn thời gian trước. Loại thuận lợi này, không khiến Dạ Phó Minh cảm thấy hoảng hốt, hắn ta chỉ cảm thấy ông trời mở mắt, mình đã khổ tận cam lai rồi.
Tiêu Hữu Vọng nhìn dáng vẻ Dạ Phó Minh vui vẻ, thoáng suy nghĩ chốc lát, lại chúc mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play