Tô Lương Thiển ung dung nhàn nhã nói những lời, vui sướng khi người gặp họa.
"Vậy nàng cảm thấy đây là trùng hợp sao?"
"Trùng hợp?"
Tô Lương Thiển lặp lại lời nói của Tạ Vân Dịch, cười châm chọc: "Hoàng cung, ở địa phương đó, bất cứ chuyện gì liên quan đến âm mưu cũng sẽ không đơn giản trùng hợp đến như vậy, cũng giống như đầu óc của Hoàng hậu, muốn đặt bà ta vào trong bẫy rất đơn giản, nhất là đối với chuyện này, chỉ cần ở bên tai bà ta thổi gió vài câu xúi giục. Chiêu này của Dạ Phó Minh thật đúng là một mũi tên trúng hai đích. Chàng nói xem, Vương lão phu nhân là người khôn khéo như vậy, bà dạy ra những đứa con, nhất là tôn tử đều là người mà người khác không thể chiếm được tiện nghi, nhưng tại sao Hoàng hậu lại ngu xuẩn đến như vậy? Hoàn toàn lôi bọn họ xuống hố!"
Nếu nói là trùng hợp vậy thì rất khéo, Tô Lương Thiển càng sẵn lòng tin tưởng hết thảy tất cả những chuyện này đều là do Dạ Phó Minh tỉ mỉ thiết kế ra cái bẫy này, trước tiên hắn ta bố trí thật tốt, sau đó dẫn Hoàng hậu nhảy vào.
Hắn ta đối với Hoàng hậu có oán hận cá nhân rất sâu, nếu thực sự có chuyện gì xảy ra với Khánh Đế, hắn ta sẽ mượn chuyện này để gây khó dễ, làm cho Hoàng hậu rớt xuống khỏi vị trí đó rất dễ dàng. Đâu chỉ như thế, tính mạng của Hoàng hậu, tính mạng của Dạ Hướng Vũ, thậm chí còn cả tiền đồ của Vương gia đều có thể bị hắn nắm chặt lấy trên tay.
Nếu hắn ta không thể sử dụng được Vương gia, thì điều đó sẽ trở thành chướng ngại vật phá hủy con đường hắn ta đi lên vị trí kia, nhưng cho dù Vương gia lần này thỏa hiệp, hỗ trợ lẫn nhau như Dạ Phó Minh mong muốn, đến cuối cùng Dạ Phó Minh được mong muốn, phỏng chừng bọn họ cũng sẽ không có được kết cục gì tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT