Tuy rằng Thẩm lão phu nhân luôn mãi nói, người sống mới là quan trọng nhất, nhưng thật sự cần bàn về nặng nhẹ, chuyện của Thẩm Kỳ Thiện vẫn không quan trọng bằng giải oan cho những người Thẩm gia đã mất.
Những người đã mất đi là phu quân của bà, là nhi tử của bà còn có tôn tử bà xem trọng nhất.
"Ngoại tổ mẫu, người biết chuyện này là được, ngày đó sẽ không còn xa đâu ạ, ngưòi đừng vì chuyện của Thẩm Kỳ Thiện mà tổn hại đến cơ thể và tinh thần nữa."
Thẩm lão phu nhân vội vàng nắm lấy tay Tô Lương Thiển, đôi mắt mờ đục sáng rực nhìn nàng: "Lời con vừa nói không phải là để dỗ dành ta vui đấy chứ?"
Dùng từ nào cũng không thể hình dung ra được sự tha thiết và trông mong trong đôi mắt mờ đục của Thẩm lão phu nhân, đây là niềm khao khát mà bà đã kiềm chế mười năm nay.
Bởi vì kích động mà lực tay bà nắm lấy cổ tay của Tô Lương Thiển không tự giác mà mạnh lên.
Mặt của Tô Lương Thiển không biểu tình gì, chỉ có đôi mắt sáng rõ vừa kiên định, nghiêm trang nói: "Không phải khi con từ Vân Châu về không lâu đã nói với ngoại tổ mẫu rồi sao? Đây không chỉ là mong đợi của ngoại tổ mẫu mà cũng là mong đợi của con, con đã khi nào lừa dối người chưa? Người yên tâm an dưỡng, đếm ngày chờ tin tốt đi ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT