So với những đại thần khác, chuyện này tổn thương sâu sắc, càng thêm khiến bà không tiếp nhận được sự thật này, mãi cho đến khi Tô Lương Thiển mở miệng, bà mới hơi hoãn một ít.
Bà cắn môi, có chút máy móc đẩy Tô Lương Thiển ra, đi về hướng phía Khánh Đế, "Ngươi tại sao phải làm như vậy? Rốt cuộc là vì cái gì?"
Bà cuồng loạn, giọng nói bén nhọn, dường như đã dùng hết sức lực cả người đang gào thét, tâm trạng cả người cũng sụp đổ.
"Thẩm gia rốt cuộc là có lỗi với ngươi chỗ nào? Chỗ nào? Ngươi cùng Thẩm gia gần gũi như vậy, chúng ta người nào đối xử lạnh nhạt với ngươi sao? Ngươi tại sao phải nhằm vào hãm hại bọn họ? Ngươi thế nhưng là Hoàng Đế, thân là vua của một nước, ngươi tại sao có thể, tại sao có thể cùng địch cấu kết, tru sát trung thần thay ngươi bảo vệ giang sơn dân chúng?"
Thẩm Đại phu nhân cảm giác mình muốn điên rồi, bà không phải đang chất vấn, mà là đang khóc ra máu.
"Đáng đời, đáng đời! Bắc Tề sau khi phu quân ta và mọi người đi rồi, vận mệnh quốc gia suy yếu, đến nỗi ngay cả tiểu quốc láng giềng cũng nhiều lần xâm phạm, thiên tai không ngừng, cái này là báo ứng với bạo quân hôn quân nhà ngươi. Bắc Tề nếu là sụp đổ, vậy chính là thua ở trên tay người như ngươi, thực sự nên để cho tất cả mọi người Bắc Tề biết rõ, quân chủ mà bọn họ quỳ lạy, thực chất là một kẻ tiểu nhân khiến người phỉ nhổ cỡ nào!"
Tuy rằng Khánh Đế cố hết sức phủ nhận, nhưng Thẩm Đại phu nhân không chút lựa chọn cân nhắc đã tin tưởng lời Tiêu Hữu Vọng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play