Khánh Đế nhìn từng đại thần một ở phía dưới kia, sự không tín nhiệm của bọn họ với ông ta, trực tiếp biểu lộ trên mặt.
Khánh Đế nhìn tất cả đại thần ở bên dưới điện mênh mông, trong đầu không ngừng toát ra ba chữ, xong đời rồi xong đời rồi.
Trên mặt ông ta giật giật càng kịch liệt, sự co giật này không thể khống chế, khiến miệng ông ta mở rộng, lại làm sao cũng nói không ra lời, không chỉ mặt, ngay cả tay cũng thế, cả người đều đang run rẩy.
Dạ Phó Minh nhìn dáng vẻ Khánh Đế như vậy, không có chút lo lắng của nhi tử đối phụ thân nên có, ngược lại cười to, phụ họa theo lời Thẩm Đại phu nhân nói, giọng mỉa mai nói: "Thề? Ông ta làm sao dám? Nếu lời thề ứng nghiệm, ông ta chẳng phải chết không yên lành ư? Phụ hoàng của ta là người yêu quý tính mạng như vậy, làm sao dám đây? Ha ha, báo ứng, không sai, cái này là báo ứng!"
Dạ Phó Minh cười lớn, từng bước một tới gần về hướng Khánh Đế, ánh mắt kia đầy vẻ hả hê.
Phụ không ra phụ, con không ra con, thật đáng buồn lại đáng tiếc, nhưng Tô Lương Thiển nhìn lại cảm thấy thoải mái.
Chính hai người này, hại nàng và Thẩm gia bằng phương thức tàn nhẫn nhất, hiện tại, chính là ác báo mà bọn họ gieo gió gặt bão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT