Nhi tử của mình thì mình biết, hắn không phải người vì vui đùa mà chọc giận người khác. Bà không tin, nhìn về phía Trịnh Minh Thành.
Trịnh Minh Thành gật đầu, ừ một tiếng, nhìn như thừa nhận lời của Vương Thừa Huy.
“Vậy đi thôi.”
Vương Thừa Huy tiến lên, bá cổ Trịnh Minh Thành.
Trịnh Minh Thành muốn vung ra theo bản năng, lại bị Vương Thừa Huy ôm càng chặt: “Ngươi nói xem, nếu mà mấy công chúa hay quận chúa kia biết được, Trịnh công tử không thèm để ý tới bọn họ, lại căng thẳng vì một nữ nhân như vậy ——”
“Đó là tiểu di của ta!”
Thiếu niên đè thấp giọng, lại khó nén tức giận.
“Nhưng An Dương quận chúa sẽ không quan tâm điều này.”
Vương Thừa Huy có cảm giác đạt được thành tựu khi khiến cảm xúc Trịnh Minh Thành dao động. Cảm giác buồn bực lúc bị Quý Vô Tiễn đánh cho một trận giờ đây đã hoàn toàn biến mất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT