Hắn nói mấy chữ này cực nhẹ, như sợ Tô Lương Thiển sẽ nghe được, gần như là nỉ non chuyển động nơi đầu lưỡi.
“Kim châm nàng muốn, ta đã tìm được sư phụ tay nghề điêu luyện làm ra. Mau tỉnh lại đi, nàng còn có rất nhiều việc chưa làm. Nếu nàng lại tiếp tục hôn mê, lỡ như cổ độc của ta phát tác, ai sẽ đến cứu ta? Nàng sẽ đi đâu tìm được minh hữu giống ta đây?”
Nếu Quý Vô Tiễn ở đây nghe được Tạ Vân Dịch lải nhải như vậy, hắn nhất định sẽ cảm thán một cách buồn bực, quả nhiên đây là sức mạnh tình yêu.
Màn cửa được vén lên, đám người bên ngoài hoảng sợ cách một tấm bình phong, thấy người tiến vào là Ảnh Đồng, lại thở phào nhẹ nhõm.
Thu Linh vội vàng tiến lên đỡ Ảnh Đồng đi vào: “Sao ngươi lại đến đây?”
Vết thương trên đùi Ảnh Đồng không nghiêm trọng lắm, nhưng lại mất nhiều máu. Đại phu xem qua, bảo nàng ấy nghỉ ngơi mấy ngày.
Mặt Ảnh Đồng tái nhợt, không có chút máu, tràn đầy hờ hững: “Nghe nói công tử đến, ta đến nhận tội với người.”
Thu Linh đỡ nàng ngồi xuống, Khúc Tiêu Phù biết hai nha đầu này, hỏi: “Tại sao thiếu phu nhân lại bị thương vậy?”
Công tử đưa ngọc bội và cả Thu Linh, Ảnh Đồng cho nàng, không phải Thiếu phu nhân thì là gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play