Hai chữ này gần như phát ra từ đáy họng Tô Lương Thiển, thanh âm yếu ớt gần như không thể nghe rõ, dứt lời, tất cả sức lực trong người nàng như bị rút đến cạn kiệt, lảo đảo lùi về phía sau một chút, ngồi bệt trên đất.
Châm cứu vốn vô cùng mệt mỏi, nàng đã lâu không châm kim cứu cho người khác, tay có chút lúng túng, lại tốn gấp đôi công sức, cộng thêm vừa nãy mới đối phó với nhiều sát thủ như vậy, cũng hao tâm tốn sức không ít, thật may là mọi chuyện đều ổn thỏa.
“Tiểu thư, ngươi thế nào rồi?”
Chu phu nhân thấy Tô Lương Thiển như vậy, rất lo lắng.
“Vô cùng suôn sẻ, đơi hết một nén nhang, ta sẽ rút hết kim châm ra, Chu đại nhân sẽ tỉnh lại.”
Tô Lương Thiển cười với Chu phu nhân, lúc này mới dừng lại, nhưng mồ hôi vẫn không ngừng chảy xuống như mưa, quần áo ướt nhẹp dính vào lưng, cứ như vừa trải qua một trận chiến ác liệt.
Trong trận chiến khốc liệt thực sự trước đây, nàng là một nữ tử, lấy một địch mười, cũng không cảm thấy vất vả cực nhọc như thế này.
Tạ Vân Dịch cau mày, vẻ mặt không thể che giấu sự đau lòng, bế Tô Lương Thiển lên.
“Ta không sao, nhưng có hơi mệt, nghỉ ngơi một chút sẽ khỏe lại ngay thôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play