Quý Vô Tiễn đứng dậy đi về phía Chu An, vừa đi tới thì nhìn thấy những kim châm trên ngực khẽ rung lên trong gió, hắn bước lên, xem xét kỹ càng, những kim châm nhỏ và mỏng hơn hắn nghĩ, trông giống như sợi tóc vậy.
Lúc đầu Tô Lương Thiển cho hắn xem bản vẽ thiết kế, nhưng sau đó, mọi việc đều do Tạ Vân Dịch tiếp quản, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thứ này.
Cái này tốn nhiều thời gian mới hoàn thành, còn chi tiết tinh tế hơn những gì hắn tưởng tượng, thảo nào gần đây thường xuyên không thấy công tử đâu, khẳng định là đi giám sát việc này.
Quý Vô Tiễn biết y thuật, nhưng chuyên về độc dược, thuật châm cứu hắn cũng biết đến sơ sơ, nhưng thuật này rất hao tổn tâm sức và khó học, không phải ngày một ngày hai là học được, nó đòi hỏi người học phải có sự kiên nhẫn cao độ.
Hắn cũng không phải hoàn toàn không có hứng thú với châm cứu, lúc đầu học châm cứu mấy ngày, nhưng một ngày sau, đột nhiên nghĩ đến công tử nhà hắn sẽ không bao giờ để cho hắn cởi quần áo tùy tiện làm như vậy, hơn nữa so với nghiên cứu độc dược còn chán hơn, Quý Vô Tiễn ngay sau khi tự tìm cho mình được một cái cớ, thì không bao lâu sau đã từ bỏ.
Kim châm này mỏng và mềm hơn bất cứ thứ gì hắn đã từng thấy trước đây, Quý Vô Tiễn tò mò không biết Tô Lương Thiển đã làm chúng như thế nào.
Quý Vô Tiễn càng nghĩ càng cảm thấy Tô Lương Thiển sinh ra là dành cho Tạ Vân Dịch, nàng am hiểu tường tận mọi thứ, giết người, mưu lược, y thuật, châm cứu, giống như là học vì Tạ Vân Dịch, còn thân phận thiếu phu nhân Tạ gia này, giống như giành riêng cho nàng vậy.
Trên thế giới này có vô vàn nữ nhân, vừa khéo Tạ Vân Dịch lại thích nàng.
Quý Vô Tiễn cảm thấy đây chính là duyên phận định sẵn hai người họ nhất định sẽ ở bên nhau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT