Tạ Vân Dịch đi ra ngoài, rất nhanh liền quay vào, Ảnh Đồng theo sau, một người bưng hai bát cháo, người còn lại bưng một khay gồm các món ăn kèm ngon miệng.
Tô Lương Thiển khi say thường xuyên bị nôn, cho dù là cực kỳ đói, thậm chí dạ dày khó chịu, cũng không hề có cảm giác thèm ăn, lần này không biết có phải do tác dụng của thuốc mà Tạ Vân Dịch đưa cho, hay do cháo hạt sen bách hợp trên tay Tạ Vân Dịch và đồ ăn kèm của Ảnh Đồng bưng không, mà nàng vừa nhìn đã thấy muốn ăn.
“Ta sẽ báo cho biểu tỷ của nàng biết nàng đã tỉnh rồi, nàng ăn một chút gì đi, ta lập tức phái người đi tìm nàng ấy.”
Tô Lương Thiển thấy Tạ Vân Dịch tiến lại gần, bây giờ thấy hắn thì nàng chỉ nhớ tới chuyện mình say xỉn nốn ói lúc chiều, không những thế, hình như lúc sau hắn còn ôm nàng.
Trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Tửu lượng là phải luyện tập, đối với Tô Lương Thiển, qua nhiều năm chưa từng uống một giọt rượu, chắc chắn không làm được.
Tô Lương Thiển thầm nghĩ, cho dù lần sau có muốn uống rượu, cũng phải lượng sức mà làm, chắc chắn không để chuyện như hôm nay lại xảy ra một lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play