Tô Lương Thiển nhìn Tạ Vân Dịch, cảm thấy hắn có phần không giống với thường ngày.
Đôi mắt đen láy phát sáng, vô cùng kiên quyết, “Ta từ Vân Châu trở về, chưa từng nghĩ sẽ gặp được ngươi. Cho dù không có ngươi giúp đỡ, ta cũng sẽ đi từng bước để đạt được mục đích của mình. Dù kẻ địch có mạnh đến đâu, ta cũng sẽ không thay đổi quyết tâm của mình. Cho dù thất bại, cùng lắm là chết thôi.”
Nói đến sinh tử, Tô Lương Thiển vô cùng bình tĩnh thản nhiên.
Tạ Vân Dịch quả thật đã giúp nàng rất nhiều, nàng không làm được gì cho hắn, trái lại còn làm hắn tổn thương hết lần này đến lần khác, khiến hắn không vui. Tô Lương Thiển cảm thấy rất có lỗi, nàng ngoài miệng cứng rắn là vậy, nhưng nếu thật sự trở thành kẻ thù…
Ánh mắt của nàng rời khỏi người Tạ Vân Dịch, nhìn dòng nước đang chảy dưới ánh trăng, ánh sáng hắt lên, xoay người tiếp tục đi về phía trước, “Trong thế giới người và vật này, có được thì là may mắn của ta, mất đi thì coi như là số mệnh, thứ chân chính thuộc về ta thì người khác không thể lấy đi được, những gì người khác có thể lấy đi, thì đó không phải là của mình. Cố gắng giữ lấy nó, chỉ sẽ làm tổn thương chính mình.”
Tạ Vân Dịch đi theo, “Nàng là đang ám chỉ ta, không nên cưỡng cầu nàng?”
Hai người dường như lại trở lại chủ đề tranh luận buổi sáng, nhưng thái độ của Tạ Vân Dịch đã hòa hoãn hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play