Mặt Tô Như Gấm căng đỏ, chỉ tay về phía Tô Lương Thiển, ánh mắt đỏ rực bừng lên ý hận mãnh liệt, “Đều do ả, tất cả là do ả hãm hãi.”
Trong lòng Tô Khắc Minh vẫn còn vừa sợ hãi vừa cảm thấy may mắn, người kia ra tay với Diêu gia chứ không phải ông ta, nhưng thấy dáng vẻ hoàn toàn không biết hối cải của Tô Như Cẩm, ông ta vừa tức giận vừa thêm lo lắng, giơ tay tát Tô Như Gấm một cái, Tô Như Cẩm bị ông ta đánh ngã xuống đất.
“Chuyện của Diêu gia, nhưng khiến nhị di nương mắc bệnh, làm thân mẫu một tay nuôi lớn mình đổ bệnh, nhị muội muội, không những ngươi không hầu hạ bên giường, mà còn làm bà tức hộc máu nhiều lần, cả ngày lẫn lộn ở cùng với đại muội muội, rốt cuộc là chuyện đại sự gì có thể quan trọng hơn thân mẫu chăm lo cho mình hả? Vứt thân mẫu mình sang một bên không thèm để ý, đại muội muội quan tâm khuyên nhủ nhị muội muội như thế đấy à?”
Lông mày Tô Khuynh Mi hơi nhíu lại, liếc nhìn sang Tô Khắc Mình theo bản năng, Tô Khắc Minh cũng đang nhìn nàng ta, sắc mặt xanh mét, hiện đầy vẻ nghi ngờ lạnh băng.
“Chuyện này không liên quan đến Mi tỷ tỷ, là ta, vốn dĩ tâm trạng ta đã không tốt rồi, mỗi lần gặp, bà ta không có lấy một câu quan tâm ta, chỉ biết cãi nhau với ta, trách mắng dạy dỗ ta, ta không chịu được, cũng không muốn đả kích bà, nên mới không đến gặp bà ta!”
Tô Như Cẩm thấy Tô Lương Thiển nhằm vào Tô Khuynh Mi thì vội vàng giải thích cho nàng ta.
Tô Khắc Minh lạnh lùng nhìn Tô Như Cẩm bị mình đánh ngã xuống đất, mặt nàng ta đã sưng vù lên, một bên khoé miệng đã chảy máu, ánh mắt đỏ bừng đầy oán hận, trông thật dữ tợn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT