Tô lão phu nhân vẫn cảm thấy bất an, bà không biết chữ, khoa chân múa tay không ngừng, Tô Lương Thiển cầm tay bà, nhắc lại một lần nữa, dỗ Tô lão phu nhân ăn chút gì đó rồi lại dỗ bà ngủ.
Màn đêm buông xuống, Quý gia phái người đưa thiệp mời tới, Quý lão công gia muốn đánh cờ với Tô Lương Thiển, Quý phu nhân cũng nhớ Tô Lương Thiển, mời nàng đến Quý phủ.
Thiệp mời này cũng không đưa thẳng cho Tô Lương Thiển, mà là đưa đến tay Tô Khắc Minh.
Tô Khắc Minh cảm thấy mình được tôn trọng, tâm trạng vui vẻ, quét sạch đi sự khó chịu đối với sự bất kính của Tô Lương Thiển với ông ta lúc trước, cầm thiệp mời, tự mình đi tìm Tô Lương Thiển.
“Con ra ngoài, tổ mẫu đang tốt lại trở thành thế này, người bị bệnh, tâm trạng vô cùng không ổn định, con thật sự không yên lòng, hay là phụ thân từ chối giúp con, con tin lão công gia với Quý phu nhân sẽ thông cảm cho con.”
Đương nhiên là Tô Khắc Minh không đồng ý, “Ta biết ngươi hiếu thuận, nhưng ngươi cũng không phải đại phu, cho dù ngươi ở nhà thì tổ mẫu ngươi cũng không khỏe lên được. Chẳng lẽ tổ mẫu ngươi mãi không khỏe, ngươi định cứ ở trong nhà mãi, không làm chuyện gì sao? Ngày mai ta xin Hoàng thượng cho nghỉ mấy ngày, ở nhà chăm sóc tổ mẫu ngươi, sẽ không để cho ai kích động đến bà, ngươi yên tâm đi đi.”
Thiệp mời này của Quý gia, là đưa thẳng đến tay ông ta, nếu Tô Lương Thiển không đi, không phải nói rõ ông ta không làm chủ được Tô Lương Thiển à? Mặc dù sự thật bây giờ có vẻ là như thế, nhưng đấy là mặt mũi của Tô Khắc Minh, tuyệt đối không để cho người ngoài biết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play