Dù sao, đối với nữ nhân, danh tiết quan trọng hơn tất cả, không có ai lấy chuyện này ra đùa bỡn rồi bôi nhọ mình. Ngay cả Tô Khuynh Mi và Tiêu Yến đều cảm thấy Tô Trạch Khải là muốn nàng ta càng thêm một lòng đi theo hắn ta nên 
Tô Lương Thiển bước đi chậm rãi, đi từng bước một như đang giẫm lên đầu tim mong của những người yếu ớt vì không biết nàng sẽ làm gì mà cảm thấy sợ hãi dày vò.
Dạ Phó Minh nhanh hơn Tô Lương Thiển một bước, đi tới bên cạnh Tô Khuynh Mi. Hắn ta chậm rãi ngồi xuống, vẻ mặt dịu dàng ấm áp chứa đựng ân cần, rơi vào trong mắt nữ nhân, hàm chứa một loại dịu dàng không nói ra lời.
“Chân nàng còn bị thương, quỳ lâu không tốt.”
Tô Khuynh Mi tủi thân muốn chết, nhưng lại không muốn mất mặt trước Tô Lương Thiển, vẫn cố nén nước mắt yếu đuối. Bây giờ nhìn thấy Dạ Phó Minh, lại nghe câu đầu tiên là quan tâm đến vết thương của của mình, có chút không nhịn nổi, nước mắt vốn đã dâng đầy trong mắt, lập tức theo khóe mắt, chậm rãi rơi xuống.
Mỹ nhân đoan trang, khóc không thành tiếng, khiến người ta đau lòng nhất.
Dạ Phó Minh lau nước mắt cho nàng ta, đỡ nàng ta đứng lên, Tô Khắc Minh thấy vậy, chân mày đang nhíu chặt cũng giãn ra, trên mặt vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play